YÊU XA – ANH THIẾU THỐN TÌNH CẢM ĐẾN MỨC PHẢI PHẢN BỘI EM SAO ?

Yêu xa - anh tự cho mình cái quyền hành đó sao? Yêu xa - anh thiếu thốn tình cảm lắm à mà phải đi vay mượn của người khác? Yêu xa đâu chỉ mình anh mỏi mệt. Sau tất cả, liệu rằng em còn đủ niềm tin để trao cho anh. Giờ phút này anh ngồi cạnh em, hai ta chẳng nói với nhau câu gì, lời giải thích chỉ làm nhau thêm đau lòng


Sau bao nhiêu ngày yêu...
Những gì còn lại là một vùng kí ức thương nhớ...
...là những niềm đau tưởng chừng như vô tận...
Quá khứ không êm đềm cứ hiện về giữa hiện tại chông chênh
Dằn vặt, dày vò đến tận cùng...
... em chọn riêng cho mình một lối đi...
Một tháng vừa qua, em im lặng không tin nhắn, không online Facebook. Im lặng không có nghĩa là trốn chạy, càng không phải em muốn mình sống cô lập với thế giới xung quanh. Chỉ muốn sống chậm lại để lòng mình lắng đọng, để suy ngẫm về những chuyện đã qua.

Em đã từng tin, từng hy vọng, từng mong chờ vào một tình yêu vĩnh cửu, một người thương em thật lòng, một người sẽ không bao giờ khiến em phải khóc, để rồi em lạc lõng chơi vơi trong chính niềm tin đó. Mối tình đầu xa em giữa lúc tim còn vạn lần nhớ, lòng còn vạn lần thương, không lý do, không giải thích. Em hoang mang, em tuyệt vọng, em mang trái tim bị tổn thương ấy mà sống tiếp, đợi đến ngày gặp được anh...

Không ồn ào, không vồn vã cũng chẳng màu mè, hoa mỹ. Anh đến bên em bằng sự chân thành nhẹ nhàng mà đậm sâu. Từng ngày, từng ngày hằn gắn những tổn thương nơi con tim em, cố gắng xây dựng lại niềm tin đã mất. Thầm cảm ơn cuộc đời vì đã mang anh đến bên em, để em biết mình còn được yêu thương, còn được chở che.

Có lẽ cuộc tình đôi ta sẽ mãi đẹp như thế nếu không có ngày em phát hiện ra mọi chuyện. Yêu xa đã là một thiệt thòi quá lớn nên những dịp anh được nghỉ phép về thăm em, em đều rất trân trọng. Em chẳng hề muốn thời gian bên anh trôi qua một cách phung phí chút nào. Vậy sao anh lại chẳng thể dành cho em lấy một ngày trọn vẹn. Những tin nhắn, những cuộc gọi từ số máy lạ. Ừ thì anh ra ngoài học tập phải có những mối quan hệ bạn bè mới chứ. Em biết mà. Nhưng sao anh lại phải giấu diếm, phải lẩn tránh mỗi khi em cố gắng gặng hỏi. Rồi những cuộc trò chuyện của chúng ta ngày một ít dần đi chẳng còn vui vẻ, hạnh phúc như trước. Cho đến một ngày em phát hiện ra phía sau tình mình bao nhiêu là người anh nói yêu thương tựa như đã nói với em.

Share this

Related Posts

Latest
Previous
Next Post »