Giữa cái nắng chói chang không dứt của mùa hạ, cái vắng lặng xuyến xao của mùa vắng, với ngổn ngang mệt nhọc và hoang mang ấy, có khi nào bạn thấy bản thân mình thật chênh vênh.......
Có khi nào đứng trước guồng quay vội vã và mệt mỏi, đầy rẫy rủi ro và lừa lọc của cuộc sống, bạn muốn đi đến nơi nào đó, một mình, thật xa với những thân quen thường nhật, để trong những lần chênh chao vội vã, trong những phút ích kỉ nhỏ nhen, bản thân sẽ cảm thấy bớt đi phần nào đó chút thương tổn khi đặt niềm tin quá nhiều vào ai đó.
Vì đôi khi quá nhiều thương tổn... ta chỉ muốn đi đâu đó thật xa và viết lên 1 bản nhạc của chính bản thân mình, ấy là tự do.
Có khi nào bạn mở mắt ra, chẳng còn muốn thức dậy nữa, chỉ muốn nằm im, rong ruổi với những suy nghĩ vẩn vơ cả ngày.
Có khi nào bạn chán ghét mọi thứ xung quanh, cả những người bạn từng tin tưởng và quý trọng, giờ họ lạnh nhạt và bội bạc, họ bạc bẽo và ích kỉ biết nhường nào.
Có khi nào đứng trước nhiều công việc lo toan mệt nhọc, những khổ đau kéo dài liên miên, thay vì chia sẻ với người này người nọ, bạn âm thầm lặng lẽ một góc nào đó rồi khóc......
Có khi nào mà, xung quanh có rất nhiều bè bạn, khi bạn chênh chao và buồn tẻ, bạn cũng chẳng thể mở lời với bất cứ ai không.
Cuộc sống luôn luôn đa sắc và nhiều trạng thái, hãy luôn nhớ như vậy bạn nhé.
Ví như có thể bạn khổ đau chất chồng vì tình yêu, vì một ai đó đã nhanh chóng quên đi bạn và cặp bồ với 1 người khác, đừng buồn nữa, đừng tuyệt vọng nữa, bởi tình yêu không bao giờ có sai hoặc đúng, con người không bao giờ kiểm soát được mình có thể và không được yêu bất cứ ai.
Cũng giống như, có thể vào một ngày bạn bất chợt nhận ra bạn bè, cái đứa mà bạn luôn tin tưởng, bấy lâu nay nó sống vô cùng thực dụng, không chân thành với nhau, đừng buồn bạn nhé, chẳng ai có nghĩa vụ tốt với ai cả, còn nói trắng ra nếu là một người bạn đúng nghĩa bạn đã chẳng phải than phiền và hoang mang nhiều đến như vậy, quên đi và sống cho tốt vào.
Đừng bận tâm những ngày mệt nhọc, những người không đáng, cứ sải bước chân theo trái tim mình mách bảo, bạn nhé.
Con đường bạn sẽ đi, thẳng hay quanh co, dài hay ngắn, tất cả là do cách bạn nghĩ và đôi chân bạn bước, cũng giống như cuộc sống có lúc thăng, lúc trầm, lúc buồn vui, khi tuyệt vọng, đừng ngẩng cuộc đời nó không khuôn mặt đáng thương lên than trách cuộc đời này méo mó quá, ông trời chẳng cho mình cái này rồi cái nọ, hoặc vì người này người kia mà bạn ra nông nỗi này, thậm tệ đến như thế. Cuộc sống trong tay bạn, lí do bạn sống cũng chính trong suy nghĩ và hành động, đừng bao giờ đổ lỗi cho bất cứ thứ gì bạn nhé.
Có những ngày bạn muốn biến đi đâu đó thật xa, bỏ qua mọi thân quen thường nhật, bỏ xa gia đình, bạn bè và nhiều nhiều hơn thế nữa. Nhưng..........Tôi chắc chắn rằng rồi những mường tượng tuyệt vời của bạn có thể đang diễn ra theo đúng nghĩa của nó, nhưng rồi sao, bạn sẽ thấy mình lạc, rất nhanh và rất vội. Một khoảng không đa sắc và bạc bẽo, một không gian mới lạ và buồn tẻ, mọi thứ dài và lê thê biết mấy khi không có những người thân yêu bên cạnh.
Bạn hãy cảm ơn những ngày buồn như thế, để chí ít ra bạn biết rằng trái tim mình, thật ra cũng mong manh và yếu đuối rất nhiều, và hãy cảm ơn những ngày chẳng ai bên cạnh, để bạn nhớ nhung và trân quý những người đã từng bên cạnh.
Con người, ai cũng ích kỉ, muốn ở đâu đó để cái tôi, tự do được quậy phá, thế nhưng rồi sao, sau những guồng quay vội vã, khi yếu mềm và mỏi mệt, bến đỗ thân quen vẫn là gia đình và bạn bè thân quen đấy thôi. Giá mà nhận ra nhanh hơn, thì có lẽ bạn đã đã trân trọng hơn, giá mà đơn giản hơn một chút, thì đã có thể cảm nhận những điều bình dị ấy, ngay bên cạnh mình chẳng đâu xa.
Ấy là khi bao tổn thương từ những người không đáng, từ những thứ xa xỉ mà bạn ao ước, khước từ hết đi.
Đừng vì những thứ không đâu xa vời vợi mà bỏ quên hạnh phúc thật sự là những điều giản đơn đang ngay sát cạnh mình, bạn nhé.