Này em! Người con gái mang đôi mắt buồn....
Nghe này, đừng tự dằn vặt mình nữa, mục đích của việc em, tôi, chúng ta hít thở hằng ngày không phải để đau, mà là để sống, sống đúng nghĩa em à!.
Em đã rất kiên cường, giỏi lắm cô gái, nhưng hãy nhớ đau nốt hôm nay thôi nhé! ngày mai hãy cười như em vẫn thường làm. Đau cứ việc khóc, đau vì một người không sai, nhưng em biết không? chúng ta khóc và đau trong khi trong tim người đó hoàn toàn không có thứ cảm xúc dằn vặt ngược lại, một chút cũng không...thì lại vô cùng ngớ ngẩn.
Em nhìn xem, anh ta đang sống tốt, nụ cười trên môi chẳng thể giấu nổi. Tôi đã từng rất đau, cảm giác một người đã từng yêu mình hơn bất cứ ai trên đời bỗng nhiên quay phắt một cái, hóa xa lạ. Hụt hẫng và đau lắm. Cảm giác như vừa ngủ một giấc dài, thức dậy mọi thứ cũng hóa hư không....Tình yêu vốn dĩ là vậy mà, đều là những giấc mộng dài, nếu em muốn không bao giờ phải đau thì tốt nhất đừng thức dậy, nhưng thà đau một lần rồi thôi, còn hơn tự huyễn hoặc mình về thứ tình cảm không bao giờ tồn tại. Sống mà như độc hoạt vậy, đáng thương lắm em có biết không?
Tôi đã gặp một vài người như em, ngay cả chính bản thân tôi cũng đã từng như thế. Nhưng tôi vẫn sông tốt, chẳng ai vì thất tình mà chết đâu em à, trừ khi em chọn cách ngu ngốc nhất. Tôi tin em sẽ không làm như thê, em kiên cường lắm mà...
Nào đứng dậy phủi đi lớp bụi kí ước bám xung quanh, lau đi giọt nước mắt ở má...nhặt lại những mảnh ghép của trái tim dưới đất, khâu lại đi. Dù có để lại sẹo thì cũng phải nguyên vẹn chứ! Ngoài kia đâu chỉ mình cậu ta là đàn ông, biết bao nhiêu người trên đời sẽ bước qua đời em. Hãy nhớ lấy, mỗi người rồi sẽ tan biến khỏi em, và em cũng vậy, rồi một ngày nào đó em cũng sẽ bước qua một cuộc đời của ai đó, không nhất thiết là người em thương. Tôi cũng không phải là ngoại lệ, đến một ngày nào đó tôi và em sẽ không còn kể cho nhau những vụn vặt thường nhật nữa.
Nhưng đừng buồn, cũng đừng khóc, chỉ là chuyện thường tình thôi em à! Tin tôi đi, rồi sẽ có một người đau như em đang đau vậy, vì em mà khóc như em đang khóc vì anh ta vậy...! Tôi biết em đang đặt ra rất nhiều câu hỏi. Anh ta đang nghĩ gì? Anh ta còn chút nhơ thương dành cho mình không? Anh ta có vì mình mà khóc không? anh ta, anh ta, anh ta? Hàng ngàn câu hỏi mà em muốn có câu trả lời, nhưng đối với anh ta và những người xung quanh mà nói nó chỉ mang tính chất tu từ thôi! không hơn không kém!
Tỉnh táo lại đi em! Người ta vốn dĩ hết yêu em rồi, nhưng vậy thì đã sao. Là anh ta không biết trân trọng chứ đâu phải lỗi do em chứ. Đứng dậy nào, em phải thật đẹp, chẳng phải sao? Đau hay không đau là ở tim em mà ra, cột lại mái tóc lòa xòa đó và bước đi kiêu hãnh như em đã từng nào, cô gái!
Dù sao cũng đừng như tôi... moi móc chuyện cũ ra rồi tự dằn vặt bản thân nhé em!
Những thứ đã gọi là đầu tiên đều là quá khứ. Hơn nữa lại là quá khứ buồn...như men rượu càng nhác càng dễ chánh choáng....cuối cùng cũng đều là chấp niệm trong lòng tự taọ mà thành, buông được thì nên buông... nhớ!
Share this